FANTAISIE
Il est un air pour qui je donnerais Tout Rossini, tout Mozart et tout Weber, Un air très vieux, languissant et funèbre , Qui a pour moi seul a des charmes secrets
Or, chaque fois que je viens à l'entendre, De deux cents ans mon âme rajeunit ... C'est sous Louis treize; et je crois voir s'étendre Un coteau vert, que le couchant jaunit.
Puis un château de brique à coins de pierres, Aux vitraux teints de rougeâtres couleurs, Ceint de grands parcs, avec une rivière Baignant ses pieds, qui coule entre des fleurs;
Puis une dame à sa haute fenêtre, Blonde aux yeux noirs, en ses habits anciens, Que dans une autre existence peut-être, J'ai déjà vue ... et dont je me souviens!
| Bài ca mộng ảo
Có một điệu hát nào tôi chịu đổi Cả Rossini Mozart và Weber Một điệu buồn cổ kính thê lương thôi Mà riêng tôi thấy kiều diễm tuyệt vời Và mỗi lần chợt bất ngờ nghe lại Linh hồn tôi trẻ lại hai trăm năm Thuở ấy sương thiên thu bừng dậy Dưới triều vua lộng lẫy Lúy Thập Tam Và tôi tưởng lặng nghe còn thoáng thấy Một ngọn đồi biêng biếc bóng chiều vàng Và cung điện gạch ngần xây đá ngọc Cửa gương hồng phơn phớt đỏ long lanh Quanh vườn rộng chảy một dòng suối mát Quanh chân cung ôm ấp lá hoa cành Một giai nhân ngậm ngùi khung cửa hé Mắt u huyền, tóc óng ả, y trang xưa Mà kiếp xưa từng có lần có lẽ Ðã cùng tôi tao ngộ ... kiếp nào xưa
Bùi Giáng dịch (1) Mùi hương xuân sắc, trang 6
|
No comments:
Post a Comment